Ngày xưa các bậc Đế vương yêu,
Làm khổ mỹ nhân thiệt qúa nhiều.
Cung nữ ba ngàn đêm thổn thức,
Vua già môt lão phải nưng chiều,
Ngày bỗ sâm nhung ... câu kỷ tử …[2]
Đêm nằm nào thấy gã ra chiêu. [3]
A phòng réo rắc Tần cung oán,
Thở vắn than dài chẳng được yêu…
Tú lang thang
[1] Tần cung oán tức tác phẩm " Tần cung nữ oán Bái công văn" - tác giả Đặng Trần Thường- một áng văn chương kiệt tác trong văn học nước ta,đến nay vẫn ít người thưởng thức...Tác giả ghi lại nổi lòng của môt người cung nữ nhà Tần trong 3000 cung nữ ở cung A phòng,cầu mong ơn mưa móc của vua Hán,nhưng không được đoái hoài…
[2] sâm nhung…câu kỷ tử…các vị thuớc Bắc bỗ dương…
[3] các vua ngày trước hoang dâm vô độ , chuyện ấy phần đông chẳng làm nên cơm cháo gì , bỏ bê các nàng cung tần mỹ nữ ở cung A phòng muôn năm sầu… muộn…
CHÚ CU TÈO
Còn nhớ lần đầu em được yêu,
Ôi sao sung sướng biết bao điều !
Hoa cài lược chải luôn trưa tối ,
Má thắm môi hồng suốt sáng chiều.
Đêm nhớ ngày thương lòng quấn qúit,
Năm chờ tháng đợi mắt đăm chiêu.
Trông mau mau đến ngày hai đứa,
Có chú cu Tèo để mẹ yêu …
Tú lang thang
VẪN CHƯA YÊU
Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều Lương tháng không cần trao “Két sắt” Thời gian bát ngát sáng sang chiều Bạn bè say khướt không ai trách Không sợ về nhà vợ xuất chiêu Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu Thạch Hầu Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé. NGỐC Ạ Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu Làm sao biết sướng đẹp bao điều Không mong chẳng nhớ bình minh sớm Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều Chả biết men tình khi mới ngấm Nào hay trà đượm lúc đang chiêu Khư khư giữ mãi bao tiền ấy Chẳng hiểu cho là được lúc yêu Kim Giang
ĐỂ MÀ YÊU
Trời sinh Nam Nữ để mà yêu Không dạy nhưng sao biết lắm điều Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều Tình xuân thơm phức cho người trẻ Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu Nhân loại mất còn do đấy cả Trời sinh Nam Nữ để mà yêu. Lá chờ rơi 12/09/11 KHỔ VÌ YÊU THIỆT TÌNH Thiệt tình! tự nguyện khổ vì yêu. Hành hạ con tim mọi đủ điều. Quy luỵ bờ môi hờn nũng nịu. Ngất ngây ánh mắt lúc cưng chiều. Ngẩn ngơ giọng nói bao trìu mến . Say đắm nụ cười thắm rượu chiêu. Thương nhớ dày vò trong nỗi nhớ. Thiệt tình!!! chuốc khổ cũng vì yêu Trần Mạnh Hùng 9-11-2011
YÊU
Dăm người nói sướng chửa từng yêu Chắc trái tim trinh có bọc điều Dạ biếng thắt co khi nắng sớm Hồn lười rung động lúc mưa chiều Không lo nữ sắc làm nghiêng nước Chẳng sợ nụ cười xuất độc chiêu Nam nữ đối đầu đâu cảm hứng Đâu đời ý nghĩa bởi vì yêu Thanh Huy Tưởng Đã Yêu Nghe tỷ huynh bàn cái sự Yêu Em đây cũng muốn ké đôi điều Kẹt vì hò hẹn dăm ba buổi Khổ nỗi đón đưa chỉ mấy chiều Em tính sinh thời luôn nhút nhát Chàng làm biếng cốt chẳng ra chiêu Trên vai vắt cũng vài mươi mối Vẫn cứ nhức đầu định nghĩa Yêu C Pham
BẮT CHƯỚC
Em còn " bé " lắm ... biết gì yêu Mà chị với anh ... cứ đặt điều Kể chuyện mơ màng khi nắng sớm Thở than nhung nhớ lúc mưa chiều Chỉ vì dại dột theo vài món Cũng bởi tò mò học mấy chiêu Ngó lại... sơ sơ dăm bảy mối Chửa hề có nổi một tình yêu Liên Hương A ! có đồng bọn " quậy " đây rồi. C ơi , hôm nay không đi " cày " hay sao mà lại thả trâu đi ăn lúa vô đây hóng chuyện " yêu " với các anh chị thế. LH im từ hôm qua giờ có C mới dám quậy nè.
TẦN CUNG OÁN [1]
Ngày xưa các bậc Đế vương yêu, Làm khổ mỹ nhân thiệt qúa nhiều. Cung nữ ba ngàn đêm thổn thức, Vua già môt lão phải nưng chiều, Ngày bỗ sâm nhung ... câu kỷ tử …[2] Đêm nằm nào thấy gã ra chiêu. [3] A phòng réo rắc Tần cung oán, Thở vắn than dài chẳng được yêu… Tú lang thang [1] Tần cung oán tức tác phẩm " Tần cung nữ oán Bái công văn" - tác giả Đặng Trần Thường- một áng văn chương kiệt tác trong văn học nước ta,đến nay vẫn ít người thưởng thức...Tác giả ghi lại nổi lòng của môt người cung nữ nhà Tần trong 3000 cung nữ ở cung A phòng,cầu mong ơn mưa móc của vua ,nhưng không được đoái hoài… [2] sâm nhung…câu kỷ tử…các vị thuớc Bắc bỗ dương… [3] các vua ngày trước hoang dâm vô độ , bê tha chuyện phòng the chăn gối , bỏ bê các nàng cung tần mỹ nữ ở cung A phòng lạnh lẽo ,muôn năm sầu muộn... nên tác giả mới thương cảm mà viết nên khúc ngâm nầy...
KHÔNG THÀY
---*--- Kim cổ ở trường học đủ điều Chưa từng thấy dạy gái, trai yêu Mẹ cha cũng vậy không ai bảo Lũ trẻ xem ra phải có chiêu Theo hướng trái tim mình mách bảo Tìm phương khối óc chỉ ra chiều Xưa nay kim cổ đều như thế Chẳng học mà sao vẫn biết yêu. 13/9/2011. Tuyen45.
ĐỐ AI …
Đố ai thoát khỏi được vòng yêu Miệng thế dù thêu dệt lắm điều Đêm ngẩn ngơ mong trời chóng sáng Ngày vơ vẩn đợi nắng mau chiều Thư hồng hữu ý sao không lại Nhạn trắng vô tình khó dụ chiêu Trải nhịp tim nồng trong quạnh quẽ Đố ai thoát khỏi được vòng yêu. Lá chờ rơi 14/09/11 MƠ MÀNG Mơ màng anh khẻ gọi em yêu!!! Lòng ngập niềm vui má ửng điều. Xao xuyến thân thương trong hạnh phúc Nồng nàn dịu ngọt lúc nuông chiều. Tình yêu anh gởi bao nồng ấm Nỗi nhớ anh trao những đắm chiêu. Yêu thiết tha - tình yêu nguyện ý Mơ màng anh khẽ gọi - em yêu!!! Thảo Uyên 14-9-2011
Chuyện Tình Yêu
Làm sao nói hết chuyện tình yêu Trăm đắng ngàn cay khổ đủ điều Mới rạng bình minh than chậm tối Vưà râm bóng nắng lại trông chiều Mong mau gặp gỡ nên tìm cách Muốn được gần nhau tỏ lắm chiêu Nếu đã từng thương ai cũng hiểu Làm sao nói hết chuyện tình yêu Sương Anh CHÚ CU TÈO Còn nhớ lần đầu em được yêu, Ôi sao sung sướng biết bao điều! Hoa cài lược chải luôn trưa tối, Má thắm môi hồng suốt sáng chiều. Đêm nhớ ngày thương lòng quấn quít, Năm chờ tháng đợi mắt đăm chiêu. Trông mau mau đến ngày hai đứa, Có chú cu Tèo để mẹ yêu... Tú lang thang Ý NGHĨA YÊU Sung sướng đời người lúc được yêu Cũng mang lắm khổ trái ngang điều Nên thơ mộng ướp nồng hương sớm Rầu rĩ duyên tan héo nắng chiều Em ngoảnh thay lòng quên chữ nghĩa Anh theo một dạ giữ đường chiêu Thế gian quanh quẩn tình hư thiệt Được mất vui buồn cũng tại yêu Thanh Huy
"YÊU"
Từ buổi chúng mình nói tiếng “Yêu “ Lòng em sung sướng biết bao điều. Hoa trời rộ nở khi đêm sáng, Cảnh vật bừng tươi lúc nắng chiều. Non hẹn biển thề không đổi sắc, Trăng nguyền gió ước chẳng thay chiêu… Ngày mai giờ tốt đi ra phố , Thiên hạ nhìn theo nói tiếng “Yêu” |
TIẾNG QUỐC GỌI
[Thay Lời Mẹ Dặn]
Con nhớ ra đi cố trở về,
Vì đời đừng ngại tiếng khen chê.
Ơn nhà nợ nước - gìn đôi ngả,
Nghĩa biển tình sông - giữ vẹn bề.
Tổ Quốc ngàn đời lên tiếng gọi,
Nhân Dân muôn thuở lắng tai nghe,
- “Hoàng ,Trường đất Việt người Nam giữ,”
Tiếng quốc đêm đêm gọi giữa hè…
Tú lang thang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét